Mark
Dạo gần đây tôi đang theo dõi một show truyền hình thực tế của vtv7. Kênh này thì cũng khá đình đám với 1 số content như "Thầy cô chúng ta thay đổi", hay „The debaters", nhưng chỉ đến show "Cha mẹ thay đổi"  tôi mới để ý theo dõi. Mỗi câu chuyện được khắc họa lên, lại làm tôi lại bất giác lặng người. Hình như  những em bé trong câu chuyện đó đều đã từng là tôi hay bạn. Bản thân được nuôi dưỡng bởi một người bố siêu nghiêm khắc với nền tảng quân đội như gang và một người mẹ siêu cứng rắn trong tâm lý như thép, tuổi thơ của tôi cũng lắm sự vui buồn. Hồi bé mặc dù là con gái, nhưng tôi là một đứa siêu bướng bỉnh, có cá tính riêng không bao giờ nghe lời người lớn, thế cho nên việc ăn roi là chuyện quá bình thường. Cho đến năm 15 tuổi, tôi vẫn bị bố cho ăn đòn vì tính cách ngang bướng chuyên phá bỏ luật lệ. Có những trận đòn quắn người với lý do lớn lao như „cúp“ học đi chơi, nhưng cũng có những trận đòn vô cớ đơn giản vì bố tôi ngứa mắt một thái độ nào đó và cảm thấy phải „chỉnh đốn“ tôi ngay tắp lự. Có lẽ vì thế mà tôi không mấy thân với bố, cho đến tận bây giờ dù đã xa gia đình 8 năm, mỗi lần gọi về người tôi nói chuyện nhiều nhất vẫn là mẹ.

“Mọi kế hoạch cuộc đời anh, đều được bố mẹ lên sẵn.”

Anh H. (34 tuổi), một người quen của tôi, bố mẹ anh đều là giáo viên nên có một cách dạy con vô cùng nghiêm khắc. Mọi kế hoạch cuộc đời anh, đều được bố mẹ lên sẵn. Học tiểu học ở trường nào, cấp 2 cấp 3 ra sao lên đại học chọn ngành gì, đi làm ở cơ quan nào về đều được lập trình chi li kĩ càng, và anh chỉ việc làm theo. Cho đến một ngày, anh dừng việc nghe lời bố mẹ lại, tự quyết định kết hôn với người con gái mình yêu và dành cả quãng đời còn lại, thì mâu thuẫn bắt đầu. Bố mẹ anh nhất quyết không chấp nhận sự khác thường này, họ dùng đủ mọi biện pháp mong anh sẽ quay về đúng quyền kiểm soát. Nhưng mọi sự bất thành, mọi tội lỗi lúc này vô tình đổ hết lên chị gái kia. Để rồi bây giờ mâu thuẫn chồng chất, mỗi người một ngả, anh và chị đã ra ở riêng được 5 cái Tết, ông bà cũng ngần đấy năm ăn những cái Tết không sum vầy bên con cháu.

Tất cả các ông bố bà mẹ trên đời này đều có cách dạy dỗ con cái mình rất riêng. Có người sẵn sàng bao bọc và làm mọi thứ thay con trẻ, vì họ nghĩ rằng mình là người lớn, với kinh nghiệm trải đời, mình sẽ vẽ ra một con đường yên bình nhất cho con mình, mình sẽ bảo vệ nó khỏi mối nguy hiểm, những thăng trầm trong cuộc đời này. Nhưng hệ quả của nó lại là những đứa trẻ thiếu tự chủ, thiếu tính quyết đoán, ngay việc tự chọn món nước mình muốn gọi trong một bữa tiệc cũng quá là khó với những đứa trẻ đó.

Lại có những bố mẹ, họ tin rằng chỉ có tiền bạc mới đảm bảo tương lai và hạnh phúc, thế nên họ cật lực kiếm tiền. Để rồi thời gian bên con ngày một ít dần, và rồi khi mâu thuẫn xảy ra, họ chỉ chặc lưỡi “bọn trẻ bây giờ vô tâm, bướng bỉnh và khó bảo“.  Hãy thử nghĩ mà xem, có bao nhiêu cột mốc quan trọng của cuộc đời các bạn đã bỏ lỡ, có bao nhiêu khúc mắc tâm lý của con bạn không đủ thời gian để nhận ra? Thật ra hạnh phúc của con trẻ rất đơn giản, mỗi ngày được thỏa sức vui chơi với bố mẹ, để tám tùm lum, để chơi đá banh hay đồ hàng. Chính việc thiếu thời gian tương tác, dẫn đến việc bố mẹ không thể hiểu con, mà con cái lại không có cách nào hiểu được tấm lòng cha mẹ.

Tôi có một đứa em gái, nó đang trong tuổi teen. Mỗi lần mẹ tôi và nó xảy ra mâu thuẫn gì là y như rằng, điện thoại tôi lại réo inh ỏi. Nhân dịp này, tôi cũng giới thiệu cho mẹ xem chương trình thực tế của VTV. Lúc đó đơn giản tôi chỉ muốn giúp mẹ tôi có một cái nhìn khác để có cách tiếp cận và dạy bảo em gái tôi phù hợp hơn. Nhưng điều bất ngờ tôi nhận được vào sáng hôm sau là một tâm thư dài vài trang của mẹ mình.

„Mẹ xin lỗi nếu đã từng làm những điều vô tình khiến con tổn thương, mẹ xin lỗi vì đã không dành thời gian nhiều cho con. Nhưng thâm tâm mẹ luôn từng nghĩ rằng, những điều đó là đúng và tốt cho con.“


Càng đọc những dòng chữ mẹ viết, tôi bỗng nhận ra rằng: Mỗi người lớn chúng ta, đều có một hoặc vài vết thương trong tâm hồn, đáng buồn là lại do những người thân yêu nhất của chúng ta gây ra: bố mẹ. Nhưng các bạn ạ buồn thay nữa là chúng ta không thể đổ lỗi hay bắt đền họ phải sửa chữa điều này. Bố mẹ sinh bạn ra với tình yêu thương bao la mà tôi tin không có gì có thể sánh bằng, chỉ là họ không có kinh nghiệm trong lĩnh vự nghề nghiệp này, bố mẹ chúng ta càng không có điều kiện để tiếp cận với một thế giới với các định nghĩa như khoa học tâm lý trẻ nhỏ, hay vì gánh nặng cơm áo gạo tiền đè nặng trên vai. Hãy bao dung, thông cảm và kiên nhẫn với cha mẹ bạn, bởi vì tình yêu thương vô điều kiện mà họ luôn dành cho chúng ta
Quay trở lại câu chuyện của tôi, tôi bỗng dưng bắt đầu nói chuyện tâm sự với mẹ tôi, khi bà ngồi xuống và hỏi con có chuyện muốn nói với mẹ không. Tôi bắt đầu nghe lời bố nói khi ông bắt đầu dừng việc thị uy với tôi bằng đòn roi, và thay bằng sự tôn trọng và quan tâm. Còn giữa tôi và em gái tôi, khoảng cách sẽ được thu hẹp khi tôi tôn trọng ý kiến của nó, nó sẽ có mọi quyền quyết định trong mọi thứ với điều kiện nó phải chịu trách nhiệm về điều đó.


“Làm bố mẹ là một hành trình dài, mà việc mang thai 9 tháng 10 ngày chỉ là bắt đầu của trải nghiệm đó.”

Việc xây dựng một mối quan hệ đều cần thời gian, sự tôn trọng, thấu hiểu, bao dung và yêu thương. Không phải chỉ vì mình sinh con ra thì chắc chắc chúng sẽ yêu thương và tôn trọng bố mẹ vô điều kiện như chúng ta hằng mong mỏi. Người lớn chúng ta gặp quá nhiều rắc rối ngoài kia, mọi ức chế buồn thảm vui vẻ, chúng ta lại mang về để dồn lên những người thân thiết gần gũi nhất với mình. Làm bố mẹ là một hành trình dài, mà việc mang thai 9 tháng 10 ngày chỉ là bắt đầu của trải nghiệm đó. Chúng ta cần tưới tắm cho tâm hồn mình thành một vườn hoa lá, hay học để yêu thương những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống đầy nhọc nhằn này. Và hỡi những người bạn của tôi-những đứa trẻ chưa được hạnh phúc-mong rằng các bạn sẽ đủ bảo dung để bỏ qua những hiểu lầm không đáng có với cha mẹ. Mọi sự việc trong quá khứ, chọn niềm vui hay nỗi buồn để làm hành trang mang theo, quyết định đều nằm nơi trái tim bạn. Tôi tin tình yêu thương đong đầy nhưng thông minh sẽ cảm hoá được mọi mảnh đất, dù là cằn cỗi nhất. Sẽ chưa bao giờ là quá muộn để nói “Mẹ yêu con” hay “Con yêu mẹ”.

Chúc tất cả các bạn sẽ có một cái Tết đoàn viên và sum vầy bên gia đình!





Author: Le Minh Hong
Designer: Gydient (Instagram: Gydient)
Modify Stock from Freepik